Ngày 30 tháng 4 ...
Ngày Quốc Hận
Publisher Description
Tôi nghĩ, là người miền Nam Việt nam không ai không có nỗi lòng ngày 30 tháng 4, ngày Việt cộng hàm hồ đặt tên là “ngày giải phóng” và biến Thủ đô Sài gòn thân yêu của chúng ta ra cái gọi là thành phố Hồ chí Minh, cái tên Hồ chí Minh láu cá, lưu manh. Dù trong hoàn cảnh nghiệt ngả của chiến tranh do bọn Việt cộng Bắc việt gieo rắc khắp núi rừng, thành phố, hang cùng, ngõ hẹp…, nhưng chúng ta từ Vĩ tuyến 17 trở vào vẫn sống đời hạnh phúc, tự do, văn minh, sang giàu gấp trăm, gấp ngàn lần cái gọi là nước Việt nam Dân chủ Cộng hòa hay Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt nam. Có “ngày giải phóng”, người ta khắp nước mới thấy rõ cái mặt thật ác độc, dã nhân, dã thú của bọn Việt cộng mang chủ thuyết Cộng sản hão tưởng gieo tang thương lên đầu lên cổ người Việt nam hai miền Nam, Bắc cả 2/3 thời gian thế kỷ 100 năm. Việt cộng tới đâu, ở đó người dân hoảng khiếp, bỏ hết tất cả chạy lấy thân. Năm 1954, gần 1 triệu người bỏ Bắc vào Nam. Ngày gọi là “giải phóng” người ta hơn một triệu người thà chịu chết trên biển, trong rừng, nhưng nhứt quyết không chịu sống chung với Việt cộng. Bởi vì, dưới chế độ Cộng sản dù Cộng sản Tàu, Nga và nhất là Việt, ai ai cũng biết một điều là chết chóc, cùng khổ…như đức Ðạt lai Lạt ma đã nói “The Communists are wild weeds that sprawl on the devastation of war”, tạm dịch “Cộng sản là loài cỏ dại mọc ngổn ngang trên hoang tàn của chiến tranh”. Ai không nhớ lại “Cải cách ruộng đất”, Sự tra tấn của đội Võ trang Tuyên truyền Bắc việt “Nhân văn giai phẩm”, “Quỳnh lưu nổi dậy”, “Xẻ dọc Trường sơn đi cứu nước”…ngoài Bắc mà cái chết tính tới con số hằng triệu; và trong Nam, ai quên cho được “Tết Mậu thân”, “pháo kích bừa bãi”, “Ngụy quân, Ngụy quyền”, “Học tập cải tạo”. “Ðánh tư sản mại bản”, “Ði kinh tế mới”, “đổi tiền”…làm chết hằng trăm ngàn, hằng trăm ngàn người và khắp nước sống đời nghèo đói cùng cực.!? Nước Việt nam từ khi lập quốc đến trước “ngày giải phóng” của Việt cộng có bao giờ có một đứa con nít nào đi làm đĩ ngoại quốc hay một người con gái nào xin xỏ làm vợ người ta nơi xứ lạ nước ngoài chỉ vì không có cái ăn, không có cái mặc và không có sự sống!? Sau mấy chục năm cai trị ngoài Bắc, người Bắc khổ; sau mấy chục năm “giải phóng miền Nam”, người Nam khổ và cả nước cùng khổ!? “Hòn ngọc Viễn đông” Sài gòn trước 1975 lóng lánh long lanh đâu thua gì Bangkok, Seoul, Singapore, Kuala Lumpur, Taiwan… sao bây giờ như ánh đèn leo lét lẹt đẹt đi sau người ta xa lắc xa lơ!? Những nhà viết sử nhận định, sự vắn số của vua Quang trung đã làm cho nước Việt nam chậm tiến 50 năm và sự cai trị của bọn Cộng sản Viện nam đã làm cho nước Việt nam thụt lùi 50 năm tiến bộ, nghĩ đâu có sai chút nào. Chưa nói tới việc dâng đảo Hoàng sa cho Mao trạch Ðông, sự bán đất miền Bắc cho Hồ cẩm Ðào, sự làm ngơ chiếm dần chiếm mòn biển Ðông tới đảo Trường sa cho Tập cẩm Bình, sự cho cư trú trong nước hằng chục ngàn, hằng chục ngàn bọn Tàu của cái thứ cõng rắn cắn gà nhà Trương tấn Sang, Nguyễn tấn Dũng, Nguyễn phú Trọng, Nguyễn sinh Hùng và bè lũ… , giao hết tiềm năng kinh tế cho bọn quan thầy Trung quốc…thì làm sao không nói Việt cộng là thứ bán nước!? Ai cũng thấy, sở dĩ Cộng sản Việt nam mà gọi tóm tắt là VC lớn mạnh được và tồn tại được là nhờ vào sự tuyên truyền mị dân, sự bưng bít, sự toàn trị, sự độc ác, sự khiếp sợ của người dân…Bây giờ, những thứ đó ngày một ít hiệu lực đi rồi, huống gì ngày nay mạng lưới thông tin toàn cầu có gì mà dấu nhẹm bức màn sắt như xưa, thì sự tồn tại của cái gọi là nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt nam chắc chắn không còn lâu và hạng người mang nhãn hiệu đảng viên đảng Cộng sản giết người cướp của sẽ đền tội trước nhân dân là không tránh khỏi. Chúng ta không muốn sự trả thù, nhưng chúng ta muốn có một nước Việt nam độc lập, phú cường, tự do, giàu mạnh và không nằm trong nanh vuốt của bọn Tàu man chực chờ ngấu nghiến./.
Kansas City, Ngày 20 tháng 3 năm 2014
NGUYỄN THỪA BÌNH